Cách Trở

Đoạn trường ly cách não lòng côi
Cố quận điêu linh tận núi đồi
Phố thị ngập tràn bao tửu sắc
Cường hào thừa thãi lắm trà xôi
Lương dân lặng lẽ đời lam lũ
Kẻ sĩ âm thầm kiếp nổi trôi
Nhớ lắm nhưng đời còn nhiễu loạn
Lối về cách trở lắm người ơi!

              Bạch-Loan